Rate this post

Kỹ thuật bao phủ nhánh được sử dụng để bao phủ tất cả các nhánh của đồ thị luồng điều khiển. Nó bao gồm tất cả các kết quả có thể xảy ra (đúng và sai) của mỗi điều kiện của điểm quyết định ít nhất một lần. Kỹ thuật bao phủ nhánh là một kỹ thuật kiểm tra hộp trắng đảm bảo rằng mọi nhánh của mỗi điểm quyết định phải được thực thi.

Các bài viết liên quan:

Tuy nhiên, kỹ thuật bao phủ nhánh và kỹ thuật bao phủ quyết định rất giống nhau, nhưng có sự khác biệt chính giữa hai loại. Kỹ thuật bao phủ quyết định bao gồm tất cả các nhánh của mỗi điểm quyết định trong khi kiểm tra nhánh bao gồm tất cả các nhánh của mọi điểm quyết định của mã.

Nói cách khác, vùng phủ nhánh tuân theo điểm quyết định và các cạnh vùng phủ nhánh. Nhiều số liệu khác nhau có thể được sử dụng để tìm phạm vi chi nhánh và phạm vi quyết định, nhưng một số số liệu cơ bản nhất là: tìm phần trăm chương trình và đường dẫn thực hiện trong quá trình thực hiện chương trình.

Giống như phạm vi quyết định, nó cũng sử dụng đồ thị luồng điều khiển để tính toán số lượng các nhánh.

Cách tính Branch coverage?

Có một số phương pháp để tính toán phạm vi phủ sóng của Chi nhánh, nhưng phương pháp tìm đường là phương pháp phổ biến nhất.

Trong phương pháp này, số lượng đường dẫn của các nhánh được thực thi được sử dụng để tính toán vùng phủ của Nhánh. Kỹ thuật bao phủ nhánh có thể được sử dụng thay thế cho phạm vi quyết định. Ở đâu đó, nó không được định nghĩa là một kỹ thuật riêng lẻ, nhưng nó khác biệt với phạm vi quyết định và cần thiết để kiểm tra tất cả các nhánh của biểu đồ luồng điều khiển.

Hãy hiểu nó bằng một ví dụ:

Read X  
Read Y  
IF X+Y > 100 THEN  
Print "Large"  
ENDIF  
If X + Y<100 THEN  
Print "Small"  
ENDIF  

Đây là cấu trúc mã cơ bản trong đó chúng tôi lấy hai biến X và Y và hai điều kiện. Nếu điều kiện đầu tiên là đúng, sau đó in “Lớn” và nếu nó là sai, sau đó chuyển sang điều kiện tiếp theo. Nếu điều kiện thứ hai là đúng, thì in “Nhỏ”.

Trong sơ đồ trên, đồ thị luồng điều khiển của mã được mô tả. Trong trường hợp đầu tiên đi qua quyết định “Có”, đường dẫn là A1-B2-C4-D6-E8 và số cạnh được che là 1, 2, 4, 5, 6 và 8 nhưng các cạnh 3 và 7 không bị che trong con đường này. Để che các cạnh này, chúng ta phải chuyển qua quyết định “Không”. Trong trường hợp quyết định “Không”, con đường là A1-B3-5-D7, và số cạnh được che là 3 và 7. Vì vậy, bằng cách đi qua hai con đường này, tất cả các nhánh đã được bao phủ.

Path 1 – A1-B2-C4-D6-E8

Path 2 – A1-B3-5-D7

Branch Coverage (BC) = Number of paths    =2

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Contact Me on Zalo
Call now